余既和乐天诗而喜于年及之心犹不能自已又复
坐阅流年已七旬,从前忧道不忧贫。
肯教世指为痴汉,只愿乡称作善人。
老去固应忘物我,归来岂是负君亲。
尝闻知进须知退,庶得终全不辱身。
肯教世指为痴汉,只愿乡称作善人。
老去固应忘物我,归来岂是负君亲。
尝闻知进须知退,庶得终全不辱身。
作者吴芾简介

余既和乐天诗而喜于年及之心犹不能自已又复再和八首
yú jì hé lè tiān shī ér xǐ yú nián jí zhī xīn yóu bù néng zì yǐ yòu fù
余既和乐天诗而喜于年及之心犹不能自已又复
zuò yuè liú nián yǐ qī xún, cóng qián yōu dào bù yōu pín.
坐阅流年已七旬,从前忧道不忧贫。
kěn jiào shì zhǐ wèi chī hàn, zhǐ yuàn xiāng chēng zuò shàn rén.
肯教世指为痴汉,只愿乡称作善人。
lǎo qù gù yīng wàng wù wǒ, guī lái qǐ shì fù jūn qīn.
老去固应忘物我,归来岂是负君亲。
cháng wén zhī jìn xū zhī tuì, shù dé zhōng quán bù rǔ shēn.
尝闻知进须知退,庶得终全不辱身。