送沈康知常州
作客兰陵迹已陈,为传谣俗记州民。
沟塍半废田畴薄,厨传相仍市井贫。
常恐劳人轻白屋,忽逢佳士得朱轮。
殷懃话此还惆怅,最忆荆溪两岸春。
沟塍半废田畴薄,厨传相仍市井贫。
常恐劳人轻白屋,忽逢佳士得朱轮。
殷懃话此还惆怅,最忆荆溪两岸春。
作者王安石简介

沟埂半废弃田野薄,厨房里传来并且市场贫穷。
常担心劳民轻白屋,忽逢佳士得彩饰。
殷勤话这回到惆怅,最记得荆溪两岸春季。
* 此部分翻译来自Baidu,仅供参考
sòng shěn kāng zhī cháng zhōu
送沈康知常州
zuò kè lán líng jī yǐ chén, wèi chuán yáo sú jì zhōu mín.
作客兰陵迹已陈,为传谣俗记州民。
gōu chéng bàn fèi tián chóu báo, chú chuán xiāng réng shì jǐng pín.
沟塍半废田畴薄,厨传相仍市井贫。
cháng kǒng láo rén qīng bái wū, hū féng jiā shì dé zhū lún.
常恐劳人轻白屋,忽逢佳士得朱轮。
yīn qín huà cǐ hái chóu chàng, zuì yì jīng xī liǎng àn chūn.
殷懃话此还惆怅,最忆荆溪两岸春。