汲江煎茶
活水还须活火煮,自临钓石取深清[1]:
大瓢贮月归春瓮,小杓分江入夜瓶。
雪乳已翻煎处脚[2],松风忽作泻时声。
枯肠未易禁三碗[3],坐听荒城长短更。
大瓢贮月归春瓮,小杓分江入夜瓶。
雪乳已翻煎处脚[2],松风忽作泻时声。
枯肠未易禁三碗[3],坐听荒城长短更。
作者苏轼简介

[1]:指既深又清的江水。
[2]:指茶脚
[3]:反引卢仝之典“(新茶)三碗搜枯肠,...”
jí jiāng jiān chá
汲江煎茶
huó shuǐ hái xū huó huǒ zhǔ, zì lín diào shí qǔ shēn qīng 1:
活水还须活火煮,自临钓石取深清[1]:
dà piáo zhù yuè guī chūn wèng, xiǎo biāo fēn jiāng rù yè píng.
大瓢贮月归春瓮,小杓分江入夜瓶。
xuě rǔ yǐ fān jiān chù jiǎo 2, sōng fēng hū zuò xiè shí shēng.
雪乳已翻煎处脚[2],松风忽作泻时声。
kū cháng wèi yì jìn sān wǎn 3, zuò tīng huāng chéng cháng duǎn gèng.
枯肠未易禁三碗[3],坐听荒城长短更。